Bài đăng phổ biến

Thứ Ba, 21 tháng 10, 2014

BÔNG HOA CỎ

Em chỉ là một bông hoa cỏ
Nép bên rào ngại gió lạnh đông sang
Hoàng hôn buông bóng tối phủ hoa tàn
Trên lớp cỏ vàng khô hong nắng cháy

Bước vào đời rời xa mẹ từ đấy
Tháng năm dài đôi vai nhỏ thương ơi
Ngắm dáng anh qua lòng muốn gọi vời
Bỗng tủi thẹn ... ước mơ làm cơn gió

Thổi về anh một nụ bông nho nhỏ
Vướng áo người một ý nghĩ trong lành
Nỗi buồn riêng những tâm sự mong manh
Dìu nhau đi ngọt chân tình kể lể

Tiếng mưa bay nhẹ hòa theo tiếng dế
Rỉ rả hoài trong vắng lặng đêm sương
Nỗi sầu riêng len lỏi suốt đêm trường
Chờ trăng lên
cùng em thương gối chiếc

Thu Giang Vũ

ĐINH NGHĨA

Em là bầu trời mùa thu xanh biếc
Là ngọc ban mai thánh thót vườn mơ
Là biển lúa vàng sóng mượt nắng trưa
Là dòng sông ấp iu chiều quê tím

Em là lửa thắp trường tồn cuộc sống
Là nôi xuân phồn thực của giống nòi
Là bếp hồng bốn mùa vui đầm ấm
Là trầm tích quê hương lắng muôn đời

Em là linh hồn những bản tình ca
Là cái tứ gợi thơ tình vạn ý
Là nhân chứng chỉ ra con quỷ dữ
Là nguyên do sinh phát cuộc tương tàn

Em là lâu đài tình yêu tráng lệ
Là tổ uyên ương ấp ủ trái tim 
Là hương đất ươm xanh tươi cây trái
Là đóa hồng thơm ngát mãi đời anh

23 - 12 - 2013
Nguyễn Văn Thái

1 nhận xét:

  1. Tiếng hát đêm thu

    Gửi lời hát theo làn gió thoảng
    Thổi nụ hôn mát cả lòng người
    Gói câu thơ ngọt dòng tâm tưởng
    Trải lá vàng đón giấc thu khơi

    Đón trăng lên sáng trời vời vợi
    Múc áng sao chiếu toả đôi đầu
    Xướng khúc đàn vui ta cùng trổi
    Nối vòng tay nhau bắt nhịp cầu

    Cung réo rắt tiếng cười toả thấu
    Giữa đêm thu
    mặt nước long lanh
    Hoà hơi thở
    dưới làn sương mỏng
    Đẹp mãi mãi bài hát ân tình !

    thu giang vũ


    Trả lờiXóa