Anh là ai? Giữa hai đầu đỉnh nhớ
gieo thơ sầu chạm nhẹ cõi lòng tôi
vần nghe quen gần như tiếng gọi mời
của một thuở khung trời đầy hoa nắng
ngưng nhịp thở để giọt buồn bớt nặng
lồng ngực dồn nhè nhẹ như thở than
trời hôm nay man mát gió trên ngàn
gợi nhớ lại cả một thời ký ức
bình minh chưa chợt giật mình thức giấc
nhìn qua song mây xám vẫn giăng đầy
ước mơ xưa ngày tháng tuổi thơ ngây
đôi chim nhỏ vui say duyên thề ước
rồi lặng lẽ chiếc cầu chim Ô Thước
khúc nhạc chùng buông lỡ phiếm cung rơi
dòng nước cuốn cuộc đời chia hai ngả
cơn mưa xa giọt không màu lả tả
bong bóng trôi tan vỡ xuống cuối ghềnh
lạnh se se con đường cũ buồn tênh
cành hoa trắng héo dần theo dĩ vãng
Thu Giang Vũ
MỘNG TƯỞNGChiều quê hương mây thu buồn lơ đãng
Tít trời xa mộng mị cánh chim mờ
Ngôi sao hôm lấp ló dải tím mơ
Tim the thắt đồi sương che khuất bóng
Ngước cao xanh vẫn thinh không im lặng
Giữa mông lung, cát bụi kiếp phù du
Trái đất tròn cần mẫn giữa thâm u
Ta đâu có của vần xoay con tạo
Gõ cửa đời, đời ngẩn ngơ cõi tạm
Nợ ba sinh có ngần ấy ... định rồi
Phận con đen thân cỏ giữa cuộc chơi
Đêm lại về với ngậm ngùi cay đắng
Tắm thu vàng hồn còn trong dĩ vãng
Nguyễn Văn Thái
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaNắng ơi
Trả lờiXóaNắng trốn đi đâu, người sao chẳng thấy
Góc phố buồn gọi vẫy cánh chim trời
Mưa thu ơi xin hãy tạm ngừng rơi
Để mi thắm thôi cay mờ mắt biếc
Thu về chưa chiếc lá vàng thương tiếc
Cành thẫn thờ tha thiết giữ mãi xanh
Mùa qua đi chim uyên hót trên cành
Xuân trở lại nụ đào mơn đón gió .
Thu giang vũ