Bài đăng phổ biến

Thứ Hai, 29 tháng 6, 2015

NHỚ NGƯỜI VIỄN XỨ

Nắng tím hoàng hôn nhuộm bóng sầu
Chân trời mây trắng quyện mơ sâu
Cánh chim hoang hoải miền xa vắng
Thấm ướt tương tư ngọt giọt châu

Nguyễn Văn Thái




HƯỚNG VỀ ĐẤT MẸ

Tuyết lạnh rơi mau trải giọt sầu
Dòng sông ai biết đáy nông sâu
Trời xa xứ lạ vần thơ ngỏ
Chạnh nhớ người thương thấm giọt châu

Thu Giang vũ

3 nhận xét:

  1. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  2. Cuội nhìn trăng và băn khoăn hỏi
    Hẹn thề rồi bỏ lỡ đuợc không !?
    Thì ra ỡ mãi cung hằng
    Vầng trăng chẳng biết vết hằn chân chim

    Con ngõ vắng đèn dầu mờ tỏ
    Bóng ai còn chưa rõ lòng người
    Nỗi buồn thấm mãi chưa nguôi
    Nén sầu ngây ngất gió khơi thu về

    Mơ ước một khung trời xuân mới
    Đáy sông Đào nối sợi tưởng sâu
    Nào hay tay nối dòng sầu
    Nối hoài chẳng đến đáy màu tím đêm.

    TGV

    Trả lờiXóa
  3. nhân duyên hội ngộ tình thơ thắm
    ảo thực đâu e đắm mộng mơ
    tri âm thấu tỏ đường tơ
    lẽ nào vương vấn tỏ mờ chân chim

    thuyền vin gió nhẫn tìm bờ bến
    Kết Cánh - hoa xanh biếc cánh rừng
    thu vàng cúc nở , đã từng
    “gừng cay muối mặn” dễ chừng nhạt phai

    nông sâu biết mấy ai dò đáy
    nếu lửa tim chưa cháy rực hồng
    sông Đào vẫn thắm một dòng
    ân tình nghĩa ái - trọn lòng đa mang


    Trả lờiXóa