Bài đăng phổ biến

Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014










HOÀNG HÔN BUÔNG

Em ghé thăm anh một chiều mưa bụi

Con ngõ vắng người lạnh quá đôi chân
Nhịp guốc gõ tưởng như xa nhưng gần
Tình còn đó mà hoài mong chẳng thấy

Gió vi vu chiếc lá chao như vẫy

Chưa úa vàng sao vội vã rời xa
Thẳm cỏ tím hoàng hôn ngả bóng tà
Chim lẻ bạn bay la đà tìm ổ


Nhớ mãi bài thơ vần còn bỡ ngỡ
Trải vui buồn trên xứ lạ tha hương
Thấm giọt sầu cay khóe mắt đang tuôn
Mây xam xám một màu mênh mông quá

Mưa rơi đều từng hạt sầu lả tả
Mái tóc mây thấm ướt lạnh vai gầy
Nón nghiêng che chẳng đủ .. tà áo lay
Người chẳng thấy cánh cửa vườn lặng lẽ !

Thu Giang Vũ
HOÀNG HÔN VÔ TÌNH

Ánh bình minh còn lung linh sương đọng
Từ chiêm bao tìm vội ánh mơ qua
Con gió đưa chân luýnh quýnh, nhạt nhòa
Chân trời mới vầng đông hừng nắng chói

Anh hụt hẫng nhìn theo dòng ngọc bích
Nước lững lờ trong vắt áng mây trôi
Cánh cò côi chấp chới ngược bầu trời
Tìm quên lãng trong nỗi niềm nhung nhớ



Con đường ấy năm tháng xanh rêu mới
Phía không anh, em chẩy hội mùa xuân
Đắm cùng trăng êm say giọt tình nhuần
Gót sen đỏ rộn ràng vườn hoa thắm


Một ngọn đèn, tắt rồi ... bao tiếc lắm !
Giọt lệ nào xúi bẩy gót chân hoa ?
Sông hợp nhau hòa con sóng vỡ òa
Trăng rạng sáng sau mùa mưa ủ rũ.


Nguyễn Văn Thái 
24 - 11 - 2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét