Bài đăng phổ biến

Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2014

ĐÊM ĐỢI


Gốc đa ngóng đợi người về
Bóng chim tăm cá bến mê lạnh lùng
Trông xa cách nẻo muôn trùng
Gió hiu hắt gió tình mung lung buồn




Chạm đông bấc thổi mưa tuôn
Bờ Tương réo rắt sáo luồn lách lau
Ai thương khuya khoắt đêm sầu
Cô liêu, xăm xắp giọt ngâu đợi đò








Mơ gầy đất lấm nằm co
Sao đêm vắng lịm tối mò mẫm sương
Một hai vàng đá dạ thương
Tủi thân vò võ đêm trường đợi em

Rũ buồn mưa vuốt lạnh thêm
Tình ai xa vắng để mềm lạt yêu.

Nguyễn Văn Thái
20 - 11 - 2013

ĐÊM TÌNH MUỘN


Chiều đông con nhện giăng tơ
Vườn thơ vắng bóng trời mơ trở buồn
Mây giăng sợi nhỏ như tuôn
Giây thương chằng chịt nhớ luồn qua song


Đan tay dệt mộng
cung hằng
Đèn khuya mờ ảo
chờ trăng dõi sầu
Thấm giùm em hạt mưa mau
Tóc mây óng bạc gặp nhau muộn màng
Chân trời góc bể hoang mang
Dường như kiếp trước đò ngang sóng dồn

Quỳnh hoa vội nở chiều hôm
Sương còn trong giọt mà hồn xót tan
Phải chăng gượng trổ để tàn


Hỏi người có ngại dã tràng nhọc công !? 

Thu giang vũ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét