TẦM CAO
Chim khôn
hót sáng quả lồng
Ban mai trong trẻo
Nức lòng nhân gian…
Ai hay chung nợ đồng lần
Nỗi người
như thể dấu hằn mình khuyên
Thân đòi
làm tội cái duyên
Thế gian bao cớ ảo huyền…
Cho nhau!
Bẽ bàng nào đã riêng Ngâu
Trăm năm
cọc cột chân trâu vẽ vòng
Non cao
mây chạm bềnh bồng
Say mơ võng gió
tồng ngồng
thả thơ!
Nguyễn Văn Thái
29/92
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét