DUYÊN
XƯA
Sông Đào
hát khúc hữu tình
Cho em hòa
với chuyện mình được không
Mắt nước
trong cá lội vòng
Đành thôi
nói vội kẻo lòng suy tư
Nhìn sao
dạ lại nhớ thu
Tim em bỏ
ngỏ chàng như dỗi hờn
Lặng lẽ
nhìn hạt mưa tuôn
Mùa qua
đắp đổi sớm hôm một mình
Cô đơn soi
bóng riêng hình
Năm canh
thao thức trúc xinh lá vàng
Héo tươi
thôi cũng muộn màng
Đành quay
chân bước với ngàn đớn đau
Oằn vai
gánh những u sầu
Dòng châu
trong vắt chẳng màu xót xa
Thu Giang
Vũ
Tình giờ
bánh mở lòng chân
Đắng bùi
mặn nhạt nghĩa nhân tỏ tường
Quyện ngào
ủ ngọt nên hương
Hờn chi xe
nỗi vấn vương tơ lòng
Biển thì
vốn dĩ mênh mông
Lạ xa dò
dẫm sâu nông mịt mù
Trượt tình
ai đỡ, chậm đò ai đưa
Đầy vơi
cũng đã qua mùa
Đông càng
giá lạnh càng mơ nắng hồng
Xuân vui
iu ấp vun trồng
Tươi hoa
ngọt trái đượm nồng lửa hương
Thuyền
tình chở nặng yêu thương
Câu thơ
cất cánh dòng Tương xanh ngời.
16 - 5 -
2016
Nguyễn Văn Thái
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét