Bài đăng phổ biến

Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2016

TÌNH KHÚC BIỂN



Sóng vẫn vỗ tự ngàn xưa biển biếc
Mãi bạc đầu mong mỏi bến bờ xa
Anh tự tình cánh buồm đỏ ngân nga
Chân trời mộng lung linh vầng mây trắng

Rồi trăng rằm vàng ươm đêm tĩnh lặng
Bến bờ yêu lóng lánh cánh buồm thơ
Hoàng hôn tím mơ màng khỏa giấc mơ
Em buông gió óng tình lơi hương tóc

Dưới trăng thề lệ dâng niềm hạnh phúc
Mọng cánh buồm pháo nở rợp trời hoa
Bến quê hương bếp hồng ấm ngôi nhà
Ánh ban mai bừng thanh chim ríu rít
Khúc tình ca du dương bờ xanh khiết
Hương ngọt ngào êm dịu sóng mơn ru
Em thả lòng hồn điệp rỡn vàng thu
Ánh thu ba long lanh trăng mãn nguyện

Sóng lợp sóng tự ngàn xưa lòng biển
Nhịp yêu đương ngân lời gió vô thường
Mùi mặn mòi vĩnh hằng nước biển hương
Ngày và đêm vơi đầy xanh thắm thiết

Mình bên nhau diệu huyền tình biển biếc!



Nguyễn Văn Thái



BẾN MƠ


Giọt sương se lạnh nỗi buồn
Chờ con nắng sáng tìm đường về thôn
Sao nghe trong dạ tủi hờn
Người còn mê mải để hương nhạt màu

Gió ơi đừng chuyển mưa ngâu
Mây đang xanh, ngại xám màu lệ rơi
Liễu buồn rũ lá bồi hồi
Suối trong róc rách nước trôi lững lờ


Em đan tay hái hoa mơ
Nhụy xuân thơm ngát ướp thơ trải tình
Tiếng xưa nhạc vọng bên mình
Vòng tay êm ấm thương hình bóng ai

Ngày ngày ấp ủ hình hài
Âm vang khúc hát chờ mai anh về
Tóc mây óng đượm lời thề
Hồn em còn mải bến mê quê nhà.

            
     Thu Giang Vũ

Thứ Ba, 16 tháng 8, 2016

DUYÊN XƯA

Sông Đào hát khúc hữu tình
Cho em hòa với chuyện mình được không
Mắt nước trong cá lội vòng
Đành thôi nói vội kẻo lòng suy tư

Nhìn sao dạ lại nhớ thu
Tim em bỏ ngỏ chàng như dỗi hờn
Lặng lẽ nhìn hạt mưa tuôn
Mùa qua đắp đổi sớm hôm một mình

Cô đơn soi bóng riêng hình
Năm canh thao thức trúc xinh lá vàng
Héo tươi thôi cũng muộn màng
Đành quay chân bước với ngàn đớn đau

Oằn vai gánh những u sầu
Dòng châu trong vắt chẳng màu xót xa

Thu Giang Vũ


TÌNH GIỜ

Tình giờ bánh mở lòng chân
Đắng bùi mặn nhạt nghĩa nhân tỏ tường
Quyện ngào ủ ngọt nên hương
Hờn chi xe nỗi vấn vương tơ lòng
 
Biển thì vốn dĩ mênh mông
Lạ xa dò dẫm sâu nông mịt mù
Quá chân lỡ dở tội đồ
Trượt tình ai đỡ, chậm đò ai đưa

Đầy vơi cũng đã qua mùa
Đông càng giá lạnh càng mơ nắng hồng
Xuân vui iu ấp vun trồng
Tươi hoa ngọt trái đượm nồng lửa hương

Thuyền tình chở nặng yêu thương
Câu thơ cất cánh dòng Tương xanh ngời.

16 - 5 - 2016
Nguyễn Văn Thái




Thứ Ba, 9 tháng 8, 2016

NIỀM NHỚ

Vui là Niềm Nhớ có tên
Sánh đôi con nắng thâu đêm mơ màng
Gần - quên, xa - lắng dịu dàng
Hồn vương mây trắng ngó sang phương đoài

Dặt dìu niềm nhớ theo ai
Vấn vương âu yếm hình hài cõi yêu
Bóng câu gọi với bóng câu
Thời gian trên sóng nhiệm màu vần thơ

Tỉnh say, say tỉnh đợi chờ
Đa mang như thể mối tơ ban đầu.


Nguyễn Văn Thái




VƯƠNG VẤN

Nghiêng vai nhặt nỗi nhớ đầy
Bướm vừa đến lượn hương say trước vườn
Màu vàng óng ả dễ thương
Mơ màng chớp cánh để vương vấn hoài

Cúc thơm từng cánh gió lay
Vần thơ thắm đượm nắng mai sắc hồng
Dòng sông bến nước mênh mông
Trong xanh biếc thắm nối vòng tay nhau

Giàn trầu mát cả sân sau
Hàng cây vừa trổ hoa cau thơm nồng
Anh tìm một chút vôi trong
Quyện vào môi đỏ tình hồng má em .


Thu Giang Vũ