Em đứng đây tươi bất tận bông cười
Đóa hoa ngần với mùa xuân mãi nở
Thơ mở lòng đón anh vào hò hẹn
Xanh lá xinh rạo rực tỏa hương mơ
Ánh chiều vàng lòng anh roi rói tươi
Gọi xuân tình trải hoàng hôn tím đỏ
Tình yêu đó say hương trời bát nhã
Cánh diều thơ vi vút giữa ngày xuân
Nơi tự tình em cười đón tình nhân
Biển dâng sóng, trăng ngần say điệp khúc
Mộng trăm năm nghẹn buồng tim ngây ngất
Trận cuồng phong ào ạt vỗ bờ yêu
Anh cuộn gió êm dịu giấc hoang chiều
Câu thơ nối đôi bờ sông tình ái
Xây ước mơ trong rừng mây sương khói
Mặt trời lên hồng nỗi nhớ về nhau
Lặng trong tim ... nhìn đóa hoa nắng yêu
Qua hương gió gửi em chiều hôn tím.
Nguyễn Văn Thái
NỤ CƯỜI
Thổi nụ cười về quê hương đất mẹ
Tuổi mắt nai
mơ mộng em đến trường
lén nhìn người với nụ cười e thẹn
Và từ đấy biết buồn
rồi biết khóc
Nhìn mây trôi em vào tuổi suy tư
Hoàng hôn xuống
nỗi nhớ thương vời vợi
Niềm lo âu đôi mắt ngóng trăng lên
Cuộc đời thường bão chìm khua sóng nổi
Thuyền bồng bềnh gió cuộn nước ngược dòng
cũng thật lắm long đong
Mái tóc xanh thay màu , chiếc trâm bạc
Thời gian trôi qua mau như dòng thác
Gặp nhau rồi lưu luyến nối tơ vương
Nhịp cầu tre kẽo kẹt cuối đoạn đuờng
Chung nhịp thở cùng vui về một hướng
Giữ mãi nhé anh , cất trong túi áo
Nụ cười duyên ghi nhớ lúc vừa quen
Vướng dây tơ nên những lúc bên đèn
Dường tiếng nhạc ru anh đêm thao thức.
Thu giang vũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét