VẦN THƠ THƯƠNG
Dẫu chưa gặp mà thương sao da diết
Phố ảo chân tình
Yêu từ đáy tim đơn
Lời thơ sâu sắc lúc dỗi lúc hờn
Và cứ thế tháng năm dài thêm nhớ
Trời xuân tươi mắt mơ màng bỡ ngỡ
Mây xanh trong ... cách mặt chẳng xa lòng
Đếm canh dài nghe gió lộng mênh mông
Trời viễn xứ nỗi sầu luôn thăm thẳm
Sẻ vui buồn góp nghĩa ân thật đậm
Thấm cho nhau giọt nước mắt tha hương
Cuốc kêu vang hòa tiếng dế đêm trường
Hồn bâng khuâng nhìn dòng thơ lãng mạn
Dòng mực tím của một thời ngơ ngác
Giọt hương xưa tà áo trắng bay bay
Mái tóc mây mượt cả dáng mai gầy
Đôi mắt mở mộng cuộc đời hoa nắng
Bao năm qua thời gian dài lẳng lặng ... ?
Nào ngờ đâu cơn mưa bão trên cầu
Tương lai rồi ... ai biết sẽ về đâu
Dòng đưa đẩy cuộc đời trôi trôi mãi
Vần thơ nối cung đàn xưa còn lại
Nhịp vẫn đều quê mẹ Tết xuân vui
Nhạc lâng lâng lòng em vẫn bùi ngùi
Cố hương ơi ... gửi vô vàn thương nhớ ...!
Thu Giang Vũ
THẾ LÀ
Thế là trời đất - xanh trong
Vườn mơ lại biếc, xuân nồng
như xưa
La đà mây lả gió đưa
Trăng khoe bóng lá trúc vừa
quyện nhau
Thế là tan biến giọt sầu
Mênh mang biển lặng thắm
màu xanh lên
Miên man sóng khẽ hôn mềm
Ru mơ bờ cát mịn thêm dấu
tình
Thế là soi tỏ bóng hình
Hồ thương lóng lánh chúng
mình sánh đôi
Lời oanh thánh thót bên đời
Cung buồn không nốt nhạc
rơi rớt lòng
Thế là tay chụm gom đong
Tưới chăm tươi tốt vườn
hồng lia chia
Bên nhau sương sớm sương
khuya
Điền viên thanh bạch đượm
ngời lửa hương
Thế là trong cõi mênh mông
Đông qua xuân thỏa nỗi mong
trùng phùng
Gấm vuông thêu nắng qua song
Hương trăng vương thoảng
khuê phòng ...đêm thương.
Nguyễn Văn Thái