MÙA XUÂN TRONG THƠ
Mùa xuân trôi trong cánh
chiều bay bổng
Giấc chiêm bao trên đôi
cánh mong manh
Như thiêu thân say tình
mê ngọn lửa
Sứ giả “Nàng Thi” luôn
về gõ cửa
Hương ngọt ngào gọi ong
bướm vào mơ
Ta say men mộng mị đắm
vườn thơ
Đẫm nhụy hoa vàng ươm màu
của nắng
Ta điên cuồng muội mê
tìm chiến thắng
Dẫu nắng mưa hư ảo cách
nghìn trùng
So cung đàn huyền diệu
mối tình chung
Cùng điệu nhảy theo lời
ca của gió
Gieo hạt yêu thương
nguyện lòng ý Chúa
Trải tuyết sương dông
bão ngóng đợi mùa
Với thăng trầm bồi lở lá
thu thưa
Hòa cùng mây bản tình ca
vĩnh cửu.
27 - 12 - 2015
Nguyễn Văn Thái
THƠ TRONG VÒNG TAY NGƯỜI
Vẫy bút đi anh nàng Thơ chờ bạn
Xuân lại về trước ngưỡng cửa tin yêu
Cùng gói đầy trong một vòng tay ấm
Tác tạo thành những bài thơ bất tận
Ngọt ngào thay bằng cả hai linh hồn
Ghép vầng trăng bên khung cửa vui buồn
Nàng thơ đấy ta còn chờ ai nữa
Cửa thiên thai đẹp bầu trời muôn thuở
Tình có thật chẳng cần
phải vàng thau
Và từ đây cứ mỗi một mùa sau
Thêm tiếng cười vỡ muôn ngàn sao sáng.
Thu Giang Vũ
Thu và nỗi nhớ
Trả lờiXóaBóng in dài
con phố buồn chi lạ
Ngọn đèn đêm vẫn thấp thoáng lu mờ
Quán vắng người chợt nhớ
lại hương xưa
Man mác lạnh giao mùa nghe gió trở
Gợi nhớ lại một ngày.... thương muôn thuở
Lời thơ ai theo gió thoảng bay qua
Cánh cửa rào chẳng hẹn giờ cửa mở
Bỗng sao sa
cánh nhạn lẻn qua phòng
Xứ lạ trời xa cuốc vọng mênh mông
Buồn gối nhỏ đơn côi nằm thao thức
Chiếc chăn mềm ...ơ hay lòng day dứt
Vương vấn gì với người lạ mà thương
Rồi cứ thế dạ nghĩ mãi trăm đường
Sợi tơ nhỏ dệt đầy tình với nghĩa
Một phút xa
vạn vật buồn thấm thía
Cuộn dây len đan hoài nỗi mong chờ
Gửi về người tưởng lại lúc hoang sơ
Thời cỏ dại mắt nai tơ ngơ ngác
Đứng giữa rừng thu chừng như sa mạc
Niềm mơ uóc cuộc đời như tiếng nhạc
Bình minh đến đan tay lại ngắm hoa
Đợi trăng lên anh múc ánh làm quà
Thơm mái tóc chiếc trâm cài nho nhỏ.
Thu giang vũ
Gợi nhớ lại một ngày.... thương muôn thuở
Trả lờiXóaLời thơ ai theo gió thoảng bay qua
Cánh cửa rào chẳng hẹn giờ cửa mở
Bỗng sao sa
cánh nhạn lẻn qua phòng
Làm ơn sửa lại dùm MN là hồi tưởng lại một ngày thương muôn thuở.......vì chứ nhớ lập lại(đã có trong đoạn đầu rồi ạ...)
Cám ơn sư ạ........