Thôi mà đừng để thuyền trôi
Tơ duyên ngần ấy đủ khơi diệu tình
Hải đăng còn ánh lung linh
Bến yêu khắc khoải nhịn thinh mong hoài
Thôi mà xuân hãy còn dài
Miền xanh kỷ niệm gót hài đẫm thâu
Hoàng hôn giăng tím tươi màu
Thương con sóng khát bạc đầu lênh đênh
Thôi mà nuối nhớ chi hình
Hương vương gối mật đôi mình đêm mơ
Rêu phong cũng chẳng thể mờ
Tình chung men đậm câu thơ - rượu còn
Thôi mà hoa nắng thay buồn
Lá vàng về cội khơi tuôn xanh dòng
Hóa nguồn nước mạch sâu trong
Cây đời ngưng đọng hương lòng rưng rưng
Thôi mà dẫu " khúc tơ chùng"
"Cung thương lỡ dịp phiếm dừng dở dang"
Sao trời lấp lánh huy hoàng
Bên nhau giấc mộng mơ màng ... mãi yêu
Nguyễn Văn Thái
VẬY THÌ
Vậy thì giọt nắng vẫn trong
Màu hoa còn thắm thơm nồng hương xưa
Xuân về cành trúc đong đưa
Xanh xanh lá biếc khép vừa đan nhau
Vậy thì xua hết nỗi sầu
Gom về kỷ niệm đẹp màu trăng lên
Vòng tay ủ ấm vai mềm
Tóc thơm từng lọn ánh thêm chữ tình
Vậy thì in bóng chung hình
Nghiêng soi mặt nước dáng mình một đôi
Long lanh sương giọt bên đời
Đông sang ủ lá vàng rơi ấm lòng
Vậy thì vạn nỗi long đong
Về đây cạn chén rượu hồng sẻ chia
Tiếng chuông ngân vọng canh khuya
Bếp nhà hong ngọn lửa lòng sưởi hương
Vậy thì muôn nẻo mênh mông
Bước chân cùng mỏi ước mong tương phùng
Đàn ai dạo khúc bên song
Duyên tơ dìu dặt thêu phòng ...yêu thương!
Thu Giang Vũ