Bài đăng phổ biến

Thứ Hai, 25 tháng 1, 2016

THÔI MÀ


Thôi mà đừng để thuyền trôi
Tơ duyên ngần ấy đủ khơi diệu tình
Hải đăng còn ánh lung linh
Bến yêu khắc khoải nhịn thinh mong hoài

Thôi mà xuân hãy còn dài
Miền xanh kỷ niệm gót hài đẫm thâu
Hoàng hôn giăng tím tươi màu
Thương con sóng khát bạc đầu lênh đênh

Thôi mà nuối nhớ chi hình
Hương vương gối mật đôi mình đêm mơ
Rêu phong cũng chẳng thể mờ
Tình chung men đậm câu thơ - rượu còn

Thôi mà hoa nắng thay buồn
Lá vàng về cội khơi tuôn xanh dòng
Hóa nguồn nước mạch sâu trong
Cây đời ngưng đọng hương lòng rưng rưng

Thôi mà dẫu " khúc tơ chùng"
"Cung thương lỡ dịp phiếm dừng dở dang"
Sao trời lấp lánh huy hoàng
Bên nhau giấc mộng mơ màng ... mãi yêu

Nguyễn Văn Thái

VẬY THÌ

Vậy thì giọt nắng vẫn trong
Màu hoa còn thắm thơm nồng hương xưa
Xuân về cành trúc đong đưa
Xanh xanh lá biếc khép vừa đan nhau

Vậy thì xua hết nỗi sầu
Gom về kỷ niệm đẹp màu trăng lên
Vòng tay ủ ấm vai mềm
Tóc thơm từng lọn ánh thêm chữ tình

Vậy thì in bóng chung hình
Nghiêng soi mặt nước dáng mình một đôi
Long lanh sương giọt bên đời
Đông sang ủ lá vàng rơi ấm lòng

Vậy thì vạn nỗi long đong
Về đây cạn chén rượu hồng sẻ chia
Tiếng chuông ngân vọng canh khuya
Bếp nhà hong ngọn lửa lòng sưởi hương

Vậy thì muôn nẻo mênh mông
Bước chân cùng mỏi ước mong tương phùng
Đàn ai dạo khúc bên song
Duyên tơ dìu dặt thêu phòng ...yêu thương!

Thu Giang Vũ




Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

THU TẬN

Thu tận chao nghiêng rơi lá buồn
Mong manh áo mỏng lạnh chiều buông
Trao mùa khắc khoải lòng nhung nhớ
Thánh thót giọt tình lác đác tuôn

Nguyễn Văn Thái







THU CẠN

Cánh én bay xa chẳng trở về
Thu sang giọt nhớ lại lê thê
Niềm thương ấp ủ đầy trong mộng
Sương lạnh trên cành buốt bến mê.

Thu Giang vũ




Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2016

MÙA XUÂN TRONG THƠ

Mùa xuân trôi trong cánh chiều bay bổng
Ta thả hồn mơ mộng cõi lung linh
Giấc chiêm bao trên đôi cánh mong manh
Như thiêu thân say tình mê ngọn lửa

Sứ giả “Nàng Thi” luôn về gõ cửa
Hương ngọt ngào gọi ong bướm vào mơ
Ta say men mộng mị đắm vườn thơ
Đẫm nhụy hoa vàng ươm màu của nắng

Ta điên cuồng muội mê tìm chiến thắng
Dẫu nắng mưa hư ảo cách nghìn trùng
So cung đàn huyền diệu mối tình chung
Cùng điệu nhảy theo lời ca của gió

Gieo hạt yêu thương nguyện lòng ý Chúa
Trải tuyết sương dông bão ngóng đợi mùa
Với thăng trầm bồi lở lá thu thưa
Hòa cùng mây bản tình ca vĩnh cửu.

27 - 12 - 2015
Nguyễn Văn Thái

THƠ TRONG VÒNG TAY NGƯỜI

Vẫy bút đi anh nàng Thơ chờ bạn
Xuân lại về trước ngưỡng cửa tin yêu
Kỷ niệm cũ ta ghi biết bao điều
Cùng gói đầy trong một vòng tay ấm

Tác tạo thành những bài thơ bất tận
Ngọt ngào thay bằng cả hai linh hồn
Ghép vầng trăng bên khung cửa vui buồn
Nàng thơ đấy ta còn chờ ai nữa

Cửa thiên thai đẹp bầu trời muôn thuở
Tình có thật chẳng cần
phải vàng thau
Và từ đây cứ mỗi một mùa sau
Thêm tiếng cười vỡ muôn ngàn sao sáng.

Thu Giang Vũ






TRANH THƠ : Đông đến & Thu đến



TRANH THƠ : Rượu Xuân


Thứ Hai, 4 tháng 1, 2016

ĐÀNH THÔI

Đành thôi ...
chiều muộn chơi vơi
Cánh hoa ấy héo
vòm trời ngẩn ngơ
Dòng thương bong bóng dệt mưa
Ngoảnh nhìn sợi nắng
hương mơ
thêu buồn

Đành thôi ...
bó gối hoàng hôn
Bờ xa ...
đăm đắm
thả hồn phiêu diêu
Mắt đờ ...
vạc ảo liêu xiêu
Heo may
dọc vạt sông chiều
mặn môi

Đành thôi ...
thôi phải đành thôi!
Thì ra kiếp số
buộc tôi
một mình

Nguyễn Văn Thái

THÔI ĐÀNH

Thôi đành để áng mây trôi
Theo cơn gió cuốn mù khơi cuộc tình
Trăng đêm nay sáng lung linh
Dõi theo mặt nước lặng thinh u hoài

Thôi đành nén tiếng thở dài
Ru vời nỗi nhớ hình hài đêm thâu
Ngọn đèn tỏa ánh sáng màu
Bến xưa vắng vẻ giang đầu ... lên

Thôi đành ôm bóng mơ hình
Cô đơn gối chiếc tưởng mình đang mơ
Sương giăng mây phủ mập mờ
Sơn khê xa tắp người thơ đâu còn

Thôi đành gom trọn nỗi buồn
Rót vào trang giấy sầu tuôn thành dòng
Giọt lệ sao vẫn cứ trong
Mà vị mặn đắng để lòng rưng rưng

Thôi đành nhìn khúc tơ chùng
Cung thương lỡ nhịp phiếm dừng dở dang
Hè sang ve cũng bàng hoàng
Than thân rỉ rả mơ màng ...vẫn yêu.

Thu Giang Vũ



TRANH THƠ : Lời thương nhớ