Bài đăng phổ biến

Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2015

HƯƠNG NẮNG

em sợ thời gian vội vã đi
nhăn nhàu bạc sắc áo xuân thì
đất sạn cây già thưa héo lá
mưa dầm gió bấc nhạt tình si

anh sợ trầm kha ngọn lửa tàn
nhựa xuân cạn kiệt, giấc mơ tan
cõi mộng rêu phong hồn hóa đá
nguồn hương loãng vị gió đưa làn

em sợ đường xa bước quạnh hiu
chơ vơ khách lạ giữa hoang chiều
bến lở bơ thờ, khơi sóng cả
chùng lèo, mỏi lái, mái* liêu xiêu

anh sợ hương trời lơi lả bay
muôn phương lẫn gió nhụy trinh đài
dìu dặt ong đùa vờn phấn mật
và lòng mê muội ý đơn sai

trùng khơi cách trở dặm quan san
góp nửa vần thơ nối biển, ngàn
nghĩa tình thắm thiết thơm hương nắng
xanh mãi cây đời xuân chứa chan.

NVT
(*) mái chèo


Em sẽ .....

Em níu thời gian lặng lẽ trôi
xuân qua thu lại ta sẽ vời
Hè sang đông đến em đan áo
Một mảnh ân tình ấm đôi nơi

Em hong ngọn lửa bạt gió ngàn
Than hồng tỏa ánh ngát gương nhan
Nụ hoa ong bướm vờn quanh giấc
Mộng đẹp khơi nguồn gạt tiếng than

Em ấp cánh hồng trong lá xanh
Bình minh nắng mới chim chuyền cánh
Líu lo , vang giọng hò quê mẹ
Kẽo kẹt cầu tre em với anh .

Em góp những vần mây trong mơ
Đan tay nhau lại nối mong chờ
Tình dù xa cách luôn thơm nắng
giấc ngủ muộn màng nhưng rất thơ

Thugiang vũ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét