Bài đăng phổ biến

Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2015


DUYÊN NỢ

Dịu êm thoang thoảng mát hương hồng
Bóng lụa mơ màng ánh lọt song
Thơm gót sen trần vương nhẹ thả
Ngọt làn suối tóc mượt êm trong

Tơ duyên Nguyệt lão xe nên nợ
Lửa đượm tình chung ấm giấc nồng
Mong đẹp hoàng hôn mây tím biếc
Nôi đưa đồng vọng luyến ru lòng.

Nguyễn Văn Thái
TƠ DUYÊN

Nắng quyện xuân sang Cúc tỏa nồng
Trời xanh gió mát lẻn qua song
Vần thơ dệt mộng vờn ong bướm
Mặt nước mơ màng dịu lắng trong

Dây tơ đã buộc ràng duyên nợ
Mộng đẹp canh thâu tuyệt giấc nồng
Mát cánh mai đào hồng quyến rũ
Vui buồn sẻ nửa đóa hoa lòng.

Thu Giang Vũ

Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2015



THƯƠNG

Xa vắng trùng dương sóng vũ vần
Hương vương cánh lá đượm tình xuân
Quỳnh tương lẫn lệ lòng da diết?
Gánh đỡ tương tư đẹp bước trần.

Nguyễn Văn Thái




MONG

Giấy trắng thơ xanh thảo mấy vần
Mong chờ cánh nhạn đẹp hoa xuân
Trời mây ướp mộng tình muôn sắc
Nhạc khúc reo vui tiếng bổng trầm.

Thu Giang Vũ

Thứ Năm, 16 tháng 7, 2015

VƯƠNG VẤN

Cuội nhìn trăng và băn khoăn hỏi
Hẹn thề rồi bỏ lỡ được không!?
Thì ra ở mãi cung Hằng
Vầng trăng chẳng biết vết hằn chân chim

Con ngõ vắng đèn dầu mờ tỏ
Bóng ai còn chưa rõ lòng người
Nỗi buồn thấm mãi chưa nguôi
Nén sầu ngây ngất gió khơi thu về

Mơ ước một khung trời xuân mới
Đáy sông Đào nối sợi tưởng sâu
Nào hay tay nối dòng sầu
Nối hoài chẳng đến đáy màu tím đêm.

Thu Giang Vũ




TRỌN LÒNG

Nhân duyên hội ngộ tình thơ thắm
Ảo thực đâu e đắm mộng mơ
Tri âm thấu tỏ đường tơ
Lẽ nào vướng vất đậm mờ chân chim

Thuyền vin gió nhẫn tìm bờ bến
Kết Cánh - hoa xanh biếc cánh rừng
Thu vàng cúc nở, đã từng
"Gừng cay muối mặn" dễ chừng nhạt phai

Nông sâu biết mấy ai dò đáy
Nếu lửa tim chưa cháy rực hồng
Sông Đào vẫn thắm một dòng
Tình thâm nghĩa trọng  - trọn lòng đa mang

Nguyễn Văn Thái


Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2015

MÙA THU ĐI XA

Em gánh nắng đưa mùa thu đi mãi
Tờ lịch nhà anh gày rụng mỗi ngày
Dẫu biết rằng rồi mùa đông sẽ đến
Man mác ru anh, em nói chia tay

Ngày gặp nhau  - hai đứa trẻ thơ ngây
"Oằn tù tì..." vui "rủi - may", "thua - thắng"
Dòng sông mây thuyền thơ cùng đùa rỡn
Chảy ngút ngàn uốn lượn chân trời mơ

Đợi vầng trăng trong ngan ngát hương quê
Điêu hò ru dư âm lòng ta hát
Rồi đắm say trên thảm vàng bát ngát
Vạt cỏ non ấp ủ giấc tình chiều 

Màu xanh cây ươm mật quyện lời yêu
Con đường làng lịm bàn  chân thân thiết
Lòng khơi vơi giếng trời soi trong biếc
Thu xa rồi ...hồn lưu luyến, phiêu diêu

Nguyễn Văn Thái

MÙA THU LẠI VỀ

Thu lại về đóa cúc vàng ươm nở
Lá đỏ tươi đẹp cả góc phố xưa
Con đường làng hoa cau ngát mấy mùa
Nay vẫn thế giây trầu leo xanh biếc

Điệu hò mẹ ru luôn còn tha thiết
Đầy nghĩa ân câu quan họ Bắc Ninh
Dòng sông Đào giọng hò thật trữ tình
Tiếng cuốc gọi ngàn năm khơi dạ buốt

Xuân sẽ sang cô gái làng tha thướt
Vạt áo dài ẻo lả dáng em say
Đan tay nhau đi lễ mộng thật đầy
Xin xâm nhé em thầm thì cầu khẩn

Vẫy bút thơ trên tà anh tô đậm
Chữ thủy chung em dệt thắm môi hồng
Chờ trăng lên đón ánh sáng mênh mông
Bóng đôi đầu lung linh ngàn sao biếc.

Thu Giang Vũ