Dẫu tháng năm trôi như vó ngựa
Lá vàng rơi bao thuở trần gian
Tình thơ đằm thắm chứa chan
Thi - hoa, xướng họa chi màng tuổi cao
Nguyễn Văn Thái
NGHĨA ÂN
Dẫu bốn mùa theo nhau lần lượt
Tóc thay màu phai nhạt xuân thì
Nghĩa ân ta vẫn khắc ghi
Tình thơ tô đậm màng chi tuổi đời
Thu Giang Vũ
Ve ngân tiếng gọi vào hè
Trả lờiXóaEm hoà giọng hát bài vè trêu anh
Mỉm cười như nụ còn xanh
Vời tay em hái qua mành gió lay
Cánh hoa rơi xuống vai gầy
Anh nhặt hay lại lưng quay bước dồn
Để nghe tiếng nhạc tủi hờn
Dòng châu mọng mắt ....thương hơn mỗi ngày .
Tình ơi sao lắm chua cay .
Thugiang vũ
ƠI TÌNH !
Trả lờiXóa“tình ơi sao lắm chua cay”
sơn khê cách trở, lá lay lắt cành
trùng khơi mờ mịt mây xanh
khói sương phố ảo loanh quanh khúc đời
thả hương rỡn bướm ong cười
thơ trong tay áo tránh lời thị phi
lòng vòng dấu cái vân vi
được anh được ả mất gì ai đâu
con tim nghẹn chén rượu sầu !
Nguyễn Văn Thái
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaMàn đêm xuống thấp trăng đâu mất rồi
Trả lờiXóaDòng sông mặt nước buông trôi
Thả vài chiếc lá hỏi đời về đâu
Ngồi xem nước chẩy qua cầu
quanh co uốn khúc giấu sầu nơi mô
Năm canh vương vấn đợi chờ
Dỗ cơn mộng mị vu vơ khóc cười
tủi thân nhìn chiếc bóng côi
Giọt sương nặng trĩu vừa rơi lạnh trời
Thu giang vũ
sương giăng cho luống rối bời
Trả lờiXóacòn mơ tình cũ ? mãi lời thở than !
chạnh lòng dặm bước quan san
nỗi mình vơ vẩn, bẽ bàng duyên sau
né đời sao khéo đổi màu !
ghẹo vui cùng bướm để sầu cho ai ?
theo mây che giấu hình hài
gió đưa khắp nẻo có phai câu thề ?
tim về chung chén đam mê
tặng nhau một đóa păng - xê cuối chiều
NVT