Bài đăng phổ biến

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2015

HEO MAY CUỐI MÙA

Anh vào heo may ngọn chiều thưa thớt
Lá bàng dần úa đỏ buổi tàn đông
Độ lạnh không còn cảm nỗi cô đơn
Em hiện lên ngói rêu phong bóc mảng

Anh giật mình thấy ai đang hổ thẹn
Tim bồi hồi như thuở mới bên nhau
Nhịp đập tăng nhưng lại khác sắc màu
Em xoa bóp dòng về ngăn đổi máu

Phút trấn tĩnh thấy lòng cơn đau nhói
Ngước trông lên xin lạy chúa ban tha
Tự tâm can ngấn dòng lệ đắng nhòa
Em mỉm cười bao khoan dung độ lượng

Như thanh thản thoát qua luồng gió chướng
Ngày bừng xanh mây trắng nhẹ trên cao
Đông qua rồi xuân sẽ đến xôn xao
Em vẫn thế ươm tình yêu bất tận

Cánh đồng vàng rộm màu tươi hứa hẹn
Hạt thóc lăn đủ giấc mộng luân hồi
Lại trở về hạt thóc đợi mùa khơi
Em nhẹ bước chân trần trên thảm cỏ

Mùa xuân sắp về ...
Mùa xuân tôi đó !

Nguyễn Văn Thái


NẮNG ẤM VỀ

Heo may qua hay gió lùa bão nổi
Tình vẫn đây như mộng ước trên tay
Mùa xuân đi nhưng nắng ấm vui vầy
Trải vàng hoa lối xưa ta vừa gặp

Hương tóc thơm ngọt vòng tay ôm cặp
Tà áo bay gió nhẹ lướt hè về
Đôi tim nhỏ theo nhịp guốc trên đê
Rộn ràng quá cánh diều mây xanh thắm

Và từ đó chuyện mình em tô đậm
Ghép ân tình nghĩa rộng vào bài thơ
Vần và ý rất đơn giản chữ "chờ"
Thời gian trôi ta gom vào câu "đợi"

Sơn khê xa nhưng đôi chân chưa mỏi
Nước nhớ nguồn buồm thuận sẽ trôi xuôi
Chỉ nghĩ thôi mà dạ đã bồi hồi
Chẳng hẹn hò vì tình ta vĩnh cửu.

Thu Giang Vũ

Thứ Năm, 16 tháng 4, 2015

MONG

Đêm buồn lặng lẽ đợi trăng mơ
Lạnh giá thâu đêm tuyết phủ mờ
Bến vắng người xưa đâu chẳng thấy
Sầu lên trang giấy trải câu thơ

Thu Giang Vũ










NGƯỠNG

Vần vũ mây lòng giữa cõi mơ
Rèm che dan díu ánh đêm, mờ
Đâu ngưỡng văn, đời chơi phố ảo ?
Mà lời ướt, tạnh mỗi câu thơ

Nguyễn Văn Thái

Thứ Hai, 13 tháng 4, 2015


VẸN LÒNG

Nỗi sầu biết gửi cùng ai
Dài tay em với chỉ hoài cô đơn
Dòng châu xa xót tủi hờn
Trăng khuya soi bóng sóng vờn nhấp nhô

Đáy sâu em vẹn lòng chờ
Kiếp này dang dở ghép thơ thành lời
Đêm dài nhè nhẹ sương rơi
Thuyền xa viễn xứ mù khơi gió lùa

Nhớ nhung bên cánh song thưa
Cuốc vang vọng tiếng như vừa tàn canh !

Thu Giang Vũ


KHÚC MƠ

Ngóng xa thuyền mỏi chòng chành
Bến xưa nhộn nhịp đò sang đò về
Giấc tình lạc khúc say mê
Góc khuya cò ủ ê chề dưới mưa

Ai nào nhịp sóng đò đưa
Đêm thơ lóng lánh nhặt thưa mái chèo
Khỏa tay múc ánh trăng theo
Rưới manh áo mỏng mĩ miều đường cong …

Mênh mang giữa đóa vân hồng
Chơi vơi với mộng bềnh bồng gió mây.

13 - 4 - 2015
Nguyễn Văn Thái

BÁN SẦU

Sầu riêng tôi bán ai mua?
Chiều hôm gánh nặng đường xưa gió lồng
Tóc bay cánh vạc mưa giông
Hoàng hôn xuống thấp mây hồng tím mau

Sông sâu nước vẫn qua cầu
Thuyền tôi lơ lững giang đầu đợi ai
Sóng xô nhô nhấp đêm dài
Soi gương lược gãy trâm cài vừa rơi.

Thu Giang Vũ



MUA SẦU 

Gánh sầu em bán anh mua
Tiền trao - chiều mộng tình xưa bóng lồng
Vay người hôm ấy cơn giông
Trả hoàng hôn tím … đóa hồng tươi mau

Lơ mơ nước chảy qua cầu
Bến thương cuộn sóng tình đầu chờ ai
Sông tương những tháng năm dài
Neo thuyền trăng khuyết đêm cài sương rơi

Gánh sầu mua hết em ơi
Câu thơ anh đổi cho vơi lỡ làng

12 - 4 - 2015
Nguyễn Văn Thái

Thứ Tư, 8 tháng 4, 2015

ĐƯỜNG TÌNH

Xuân chưa kịp chín, hạ về
Lửa nhen mới bén đã khê cháy lòng
Mênh mông trời đất mênh mông
Trùng khơi mờ mịt tầm không thấy bờ

Mát trong ươm một nụ mơ
Câu thơ giải khát nỗi chờ tình ơi !
Tương tư thả vấn vương trời
Lưới nào rải rộng ngàn khơi ru lòng ?

Heo may ủ ngọt trời hồng
Bung đêm khao khát thỏa nồng trăng bay
Nắng mai thắm biếc xanh cây
Đào tươi, hồng nở mê say với tình

Nguyễn Văn Thái


XUÂN VẪN VỀ

Hạ về xuân lại ra đi
Bốn mùa đắp đổi xuân thì còn đây
Bàn tay ta vẫn đong đầy
Mỗi ngày một chút vui vầy hương xưa

Tháng ngày nhành liễu đong đưa
Trúc mai ong bướm nắng trưa mây hồng
Ngại gì một hạt mưa giông
Nhìn hoa bong bóng trôi dòng nước sa

Về nguồn tắm mát sông ta
Thương quê nhớ mẹ mái nhà ... tuổi thơ
Thuyền xa bến có mong chờ
Ghép vần thơ muộn ươm mơ cho người

Ngóng trăng cho thỏa niềm vui
Gió hè ủ mộng bồi hồi ngày qua
Nụ hồng tươi thật mặn mà
Thơm thơm hương tóc tuy xa mà gần

Thu Giang Vũ