Anh vào heo may ngọn chiều thưa thớt
Lá bàng dần úa đỏ buổi tàn đông
Độ lạnh không còn cảm nỗi cô đơn
Em hiện lên ngói rêu phong bóc mảng
Anh giật mình thấy ai đang hổ thẹn
Tim bồi hồi như thuở mới bên nhau
Nhịp đập tăng nhưng lại khác sắc màu
Em xoa bóp dòng về ngăn đổi máu
Phút trấn tĩnh thấy lòng cơn đau nhói
Ngước trông lên xin lạy chúa ban tha
Tự tâm can ngấn dòng lệ đắng nhòa
Em mỉm cười bao khoan dung độ lượng
Ngày bừng xanh mây trắng nhẹ trên cao
Đông qua rồi xuân sẽ đến xôn xao
Em vẫn thế ươm tình yêu bất tận
Cánh đồng vàng rộm màu tươi hứa hẹn
Hạt thóc lăn đủ giấc mộng luân hồi
Lại trở về hạt thóc đợi mùa khơi
Em nhẹ bước chân trần trên thảm cỏ
Mùa xuân sắp về ...
Mùa xuân tôi đó !
Nguyễn Văn Thái
NẮNG ẤM VỀ
Heo may qua hay gió lùa bão nổi
Tình vẫn đây như mộng ước trên tay
Mùa xuân đi nhưng nắng ấm vui vầy
Trải vàng hoa lối xưa ta vừa gặp
Hương tóc thơm ngọt vòng tay ôm cặp
Tà áo bay gió nhẹ lướt hè về
Đôi tim nhỏ theo nhịp guốc trên đê
Rộn ràng quá cánh diều mây xanh thắm
Và từ đó chuyện mình em tô đậm
Ghép ân tình nghĩa rộng vào bài thơ
Vần và ý rất đơn giản chữ "chờ"
Thời gian trôi ta gom vào câu "đợi"
Sơn khê xa nhưng đôi chân chưa mỏi
Nước nhớ nguồn buồm thuận sẽ trôi xuôi
Chỉ nghĩ thôi mà dạ đã bồi hồi
Chẳng hẹn hò vì tình ta vĩnh cửu.
Thu Giang Vũ