Bài đăng phổ biến

Thứ Ba, 10 tháng 3, 2015



BẾN ĐỢI


Vẳng vọng thinh không
Mơ mòng bến đợi
Hững hờ mây lạnh chân trời
Làn đông quẩn lại mưa rơi cuối chiều

Giấc mộng phiêu diêu
Vồng kiều vương vấn
Bến xuân sóng lặng tần ngần
Nửa trơ mớn cạn nửa vần gió mây

Dòng chảy đổi thay
Vơi đầy cung quế
Men chiều khúc khuỷu sơn khê
Hay chăng công trạng theo về cùng hoa ?

Hồn quê đêm vọng canh gà
Miên man bến đợi la đà tình suông.

23 - 2 - 2015
Nguyễn Văn Thái




BẾN CHỜ


Lặng lẽ canh thâu
Nỗi sầu xa vắng
Màn đêm lẳng lặng buông trôi
Trăng đâu chẳng thấy mưa rơi hững hờ

Mài mực làm thơ
Vần mơ còn đợi
Dây tơ duyên rối bởi trời
Mỏng manh tơi tả gió khơi buốt lòng

Mặt nước mênh mông
Đáy sông nông cạn
Sương khuya lạnh giá bàng hoàng
Nhìn xa khói tỏa mơ màng trầm tư

À ơi... kẽo kẹt tiếng ru
Cầu tre lắt lẻo rừng thu lá vàng !


Thugiangvũ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét