LỠ TAY
Em về gom lá thu vàng
Giao mùa ủ ấm muộn màng chờ đông
Tình lúc có lúc lại không
Hai bàn tay trắng trời mông mênh sầu
Gió lay từng cánh hoa nhàu
Tả tơi héo rụng bên cầu nước trôi
Sóng vô tình cứ dập vùi
Biển xanh khơi mặt nước vời hương xưa
Đêm về tựa cánh song thưa
Nhủ lòng tự hỏi tình vừa dở dang
Lỡ tay lỗi một cung đàn
Cung thương rơi xuống bàng hoàng lệ sa
Chiếc khăn thấm giọt chan hoà
Mà nghe xa xót mắt nhoà mi cay
Còn đâu những phút xum vầy
Gối vào kỷ niệm thương thay phận mình !
Thu giang vũ
YÊU EM
Nghe
lời đau thắt buồng tình
Rối
bời ! Biết tỏ nỗi mình cùng ai ?
Lời
tim đâu dám đơn sai
Biết
là tuyết lạnh lầu thương
Gió
se rầu rĩ, má hường lệ chan
Ngày
sầu nẫu dạ buốt gan
Con
tim hoang hoải, thau vàng hoài nghi
Cao
xanh thấu hiểu vân vi
Gửi
khăn hồng thấm giọt mi khuê phòng
Bên
em ngọt mộng trùng phùng
Xót
xa, cay đắng, lạnh lùng ... anh mang
Ru em
nồng ấm đài trang
Ái ân
cùng nhịp cung đàn đầy vơi
Bể
dâu mấy nỗi phận đời?
Muộn màng! Vàng đá thêm tươi xuân lòng.
29 - 12 - 2013
Nguyễn
Văn Thái
Em thao thức đêm về nhìn trăng sáng
Trả lờiXóaTiếng dế vang khúc nhạc vọng nhớ người
Lòng rã rời sầu nặng chẳng thể vơi
Đuờng khuya vắng bóng người dường thấp thoáng.
thu giang vũ