LỖI
HẸN
Dưới gốc
đa em còn đứng đợi
Người hẹn rồi lại lỗi hẹn thôi
Mây đang trong mưa vội rơi
Áo bay vạt mỏng rối bời lạnh vai
Ma'i
tóc bồng sợi dài sợi ngắn
Mi mắt mờ từng giọt trong veo
Nhìn qua quán vắng buồn thiu
Trách ai hờ hững để chiều cô đơn
Chiếc
khăn tay thấm hoài buồn tủi
Mộng đẹp còn hay vụt mất rồi
Long lanh bóng nước trôi xuôi
Tình sao chẳng thuận
bùi ngùi ngó theo...
Thu
giang vũ
RU
LÒNG
Lời lạ buồn ... anh ngây sửng sốt
Chạnh lòng nghe nhói buốt tim hồng
Khung trời vần vũ chiều đông
Nhẽ đâu mưa đổ ... chén nồng còn hương?
Chiều tối xuống buông sương lạnh giá
Dáng em buồn hiu hắt trông thâu
Thương em vò võ đêm sầu
Đồng không mông quạnh mắt ngầu tóc xơ
Nào ai biết chữ ngờ cơ sự
Vội ra đi lữ thứ xứ người
Hoài thương lệ xót ngậm ngùi
Thầm mai đến hẹn lại bùi ngọt mơ
Thỏa sao nỗi bơ vơ lỡ hẹn
Âu yếm ru em nhẹ nhõm lòng
Dòng sông quê mẹ lại trong
Đôi chim tình tự
tròn vòng trời thơ.
Nguyễn
Văn Thái