QUẢ TIM HỒNG
Cho em vào gối mộng đêm đông
Kẻo heo may se lạnh qua phòng
Trời trở gió quỳnh tàn tội lắm
Núi non xa đường về thăm thẳm
Hắt hiu buồn con ngõ vắng tanh
Duyên tơ rối e ngại không thành
Em sợ lắm tình đời đôi ngả
Nhành liễu xanh sương dầm lả tả
Rũ bóng soi mặt nước u hoài
Dáng người đây ... niềm ước ngày mai
Bàn tay ấm thương bờ vai nhỏ
Chờ xuân sang hong tình muôn thuở
Chung lối về tiếng thở hòa nhau
Dìu nhau đi cùng bước trên cầu
Hạnh phúc mãi thuận chèo xuôi mái
Thu Giang Vũ
Như con đói đã bao ngày xa mẹ
Đất hạn cằn mong mỏi một cơn mưa
Lòng lữ khách khát khao về quê cội
Mầm chồi non nao nức đợi vào mùa
Chân trời xa hư ảo ánh mây mờ
Hào quang sáng vắt qua trời xa tít
Chiều xuống thấp mầu hồng tươi khơi khát
Trăng đang lên ngời ngợi mộng vầng đêm
Sao lung linh theo gió họa qua thềm
Địa hương lan thoảng về hôn quyến rũ
Trời xao xuyến chở xuân lòng ấp ủ
Và sương đêm ru ngọt giấc mùa yêu
Nắng bừng lên lấp lánh mặt biển khơi
Gió ban mai thổi bùng hương thương nhớ
Dải bờ liền tình yêu tìm lối cổ
Vòng tay thơm ôm gọn cả niềm mơ
Hoàng hôn hồng tươi rói những vần thơ !
Nguyễn Văn Thái